Khóc
Ai cũng đã một lần khóc, lần đầu tiên khi cất tiếng khóc chào đời.
Cô giáo khóc khi thấy học trò mình không cố gắng, rồi lại khóc khi thấy học trò mình thành danh bước vào đời.
Người học trò khóc khi chập chững bước vào lớp Một, lại khóc khi tạm biệt cô, thầy và bạn và mái trường.
Có những ông bố bà mẹ khóc vì đứa con hỗn xược, rồi lại rơi nước mắt khi thấy con mình bấy lâu ham chơi nay đã biết suy nghĩ nhiều về những việc mình cần làm.
Anh công nhân khóc khi bị sếp trách mắng rồi lại khóc khi thấy sản phẩm của mình được tung ra trên thị trường.
Bác nông dân khóc khi thấy lúa mình bị sâu bệnh, mất mùa đàn con nheo nhóc, rồi lại khóc khi một đứa rời xóm nghèo lên Sài Gòn ăn học.
Những em bé mồ côi khóc vì chưa một lần biết mặt bố mẹ, rồi em lại khóc khi có gia đình nào đó dang tay đón em rời mái ấm tình thương.
Dọc đường đời biết bao giọt nước mắt đã rơi, có những giọt nước mắt buồn, có những giọt nước mắt vui...Nhưng dù thế nào thì ai đó ơi, hãy cố gắng vượt qua tất cả để đích đến cuối cùng là một cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc.
Dương Kim Ngân
Hai anh em đi nhà sách Lê Lợi, mình đứng đọc say sưa quyển "Lắng nghe điều bình thường", cô em thấy thế thì trước lúc về mua tặng mình quyển này, hôm này rảnh nên đăng lại một bài trong quyển sách đó để chia sẻ với mọi người. Thanks em gái đã tặng một quyển sách hay.
Tags: Nhật ký
Share your views...
2 Respones to "Khóc"
hồi nhỏ biết khóc thật đơn giản lớn lên mới biết có những chuyện không thể khóc được.Hồi nhỏ biết cô dơn cứ ngỡ ở đâu xa lắm ,lớn lên mới biết nó rất gần ...hi
lúc 16:48 25 tháng 4, 2010
:-S :(( @};- =)) :))
Đăng nhận xét
Khi đăng nhận xét, bạn vui lòng viết Tiếng Việt có dấu và nhận xét đó phải liên quan đến bài viết. Rất vui vì bạn đã đọc bài và cho ý kiến.